.
Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013
Than ôi.........
Sáng sớm tranh thủ đưa nhóc đi tiêm ngừa để còn đi ăn cưới, vì xa nên mọi người đều gửi phong bì, 8 giờ sáng trời bắt đầu mưa đến 9 giờ bớt mưa hơn, 2 mẹ con cùng 2 cô bạn đồng nghiệp lên đường, vì đường đang làm lại mưa nên phải đi hơn 20km đường vòng, dù là đường nhựa nhưng vì lâu năm xuống cấp gặp trời mưa nên cũng khó khăn, chân mang giày quần xăn gần đến gối mất 2 giờ đi đường đến nơi vừa đúng 11h như thiệp mời, cứ ngỡ rằng mình sẽ được đón tiếp nồng nhiệt vì sự nhiệt tình, cô bạn đi cùng cười vui “thấy mình như vầy chắc nó cảm động lắm”.
Đến nơi khách ngồi bàn tự bao giờ, không người đón cũng chẳng ai mời vào, bỏ 2 xấp phong bì vào cái thùng hình trái tim nơi bàn ngoài, mọi người nhìn bọn mình với ánh mắt xa lạ (mà lạ cũng phải thôi vì bọn mình là bạn nơi cô dâu làm việc), tự tìm chỗ ngồi, 5 phút rồi 10 phút trôi qua bắt đầu thấy mình lạc lõng, cô dâu thì đi hết bàn này đến bàn khác chụp hình ngang qua chỗ bọn mình ngồi mà cũng chẳng để ý, chỉ khoảng 10 bàn kê sát nhau chứ nào có phải nhiều bàn đâu, mình quay qua nói với 2 cô bạn đi cùng “thôi về” 1 người đồng ý 1 người bảo kỳ…nhóc thì khóc mếu vì đói.
Mình thấy buồn…….
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)